Câu chuyện Ba Vua + Bài học Giáng Sinh - Tổng đài Kinh thánh

Tổng đài Kinh thánh

"Không biết Kinh Thánh là không biết Chúa Kitô"

test banner

Post Top Ad

test banner

Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2024

Câu chuyện Ba Vua + Bài học Giáng Sinh

 Chào các bạn,

Mùa Giáng Sinh chúng ta thường nghe câu chuyện ba vua từ phương Đông theo một vì sao sáng đến thăm chúa hài đồng trong máng cỏ. Hôm nay chúng ta đọc lại câu chuyện đó, và phân tích câu chuyện với tinh thần tư duy tích cực để xem bên trong câu chuyện có gì.

Câu chuyện được viết trong Chương 2, phúc âm thánh Matthew.

1 Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giê-ru-sa-lem,2 và hỏi: “Đức Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.”3 Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao.4 Nhà vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu.5 Họ trả lời: “Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng:6 “Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời.”

7 Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện.8 Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: “Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người.”9 Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại.10 Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng.11 Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến.12 Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình. (Matt. 2:1-12)

Các nhà chiêm tinh, tiếng La tinh là Magi số nhiều của Magus, có nghĩa là người trong giai cấp giáo sĩ của đạo Zoroastrianism thời đó, và các giáo sĩ đạo này cũng là các nhà chiêm tinh. Sau này, người ta gọi các nhà chiêm tinh trong đoạn Thánh kinh này là vua, có lẽ vì Thánh Vịnh (Psalm) 72 có câu “Các vua phủ phục trước mặt Ngài” (“May all kings fall down before him”) (Psalm 72:11).

Ngày nay người ta nói ba vua, hay ba vị thông thái, dù rằng chẳng ở đâu nói là có 3 người. Thánh kinh chỉ nó đến 3 món quà “vàng, nhũ hương và mộc dược”, có lẽ vì vậy mà người ta nói đến 3 người.

Hướng đông trong phúc âm Matthew là lời dịch của tiếng Hy Lạp “từ hướng mặt trời mọc”. Một số nhà nghiên cứu nói hướng đông của nước Do Thái thời đó có thể là Yemen (Châu Phi) hoặc vương quốc Babylon, ngày nay thuộc thành phố Al Hillah, tỉnh Babil, Iraq, 85 km phía Nam Baghdad.

Và hướng đông là hướng mặt trời mọc, hướng khởi động, biểu hiệu cho một chuyển động mới.

Ngôi sao từ hướng đông là biểu tượng cho một hướng dẫn mới, hướng đi mới.

Tư tưởng Do thái thời đó, như chúng ta đã nói trong Bài Học Giáng Sinh, là tư tưởng phân biệt chánh tà, thiện ác. Chánh là Do thái và Do thái giáo, tà là ngoại đạo. Chánh còn có nghĩa là giữ đúng giáo luật Do Thái giáo, tà là không giữ đúng giáo luật.

Giêsu mang tâm thức con người lên một tầng mới: Yêu tất cả mọi người vô điều kiên, kể cả kẻ thù. Không phân biệt chánh tà trong tình yêu. (Đây cũng là tâm bình đẳng, không phân biệt, mà Thích Ca dạy ở Phương Đông 500 năm trước đó).

Tư tưởng mới thì thường có hai vấn đề:

1. Chỉ có một thiểu số người thông thái là thấy và hiểu được từ lúc còn rất sớm (biểu tượng bằng ba nhà thông thái thăm viếng lúc hài nhi Giêsu mới ra đời).

2. Và những người có quyền lực sợ hướng đi mới sẽ đụng chạm quyền lợi của mình, sẽ cố bóp chết tư tưởng từ trong trứng nước, như vua Herod (Hê-rô-đê) của Do Thái tìm cách giết hài nhi Giêsu bằng cách giết tất cả hài nhi trong nước.

(Cũng nên nhắc một chút là Herod dù làm vua nước Do Thái, nhưng lúc này Do Thái đang ở dưới sự đô hộ của La Mã).

Khi ba nhà thông thái gặp hài nhi Giê su thì không trở lại đường cũ, là biểu tượng rằng khi chúng ta gặp tư duy tích cực (Yêu tất cả mọi người vô điều kiện), thì ta sẽ không bao giờ trở về con đường tư duy cũ. Tâm thức của chúng ta đã được mở rộng và nâng lên một tầng mới, và ta sẽ không trở lại tầng thấp hơn.

(Về thần học, đó có nghĩa là khi ta đã gặp Giêsu, ta được “tái sinh trong chúa”–born again in Christ– và sẽ không trở lại đường cũ của ta, cách sống của ta, trước đó).

Điểm tư duy tích cực là ở đây: Khi ta đã học được tư duy tích cực, tâm thức ta đã lên được tầng cao hơn–từ “yêu có điều kiện” lên đến “yêu mọi người vô điều kiện”–ta sẽ không xuống cấp để tư duy theo lối cũ, cũng như họa sĩ đã lên cấp vẽ đẹp hơn sẽ không xuống cấp để vẽ tồi như lúc mới học vẽ.

Cho nên khi chúng ta đã lên cấp, hãy mừng vui vì ta sẽ không xuống cấp (dù thỉnh thoảng có thể bị trượt chân).

Chúc các bạn tìm thấy cấp mới hôm nay.

Mến,

Hoành

© copyright 2011
Trần Đình Hoành
https://dotchuoinon.com/2011/12/09/cau-chuy%E1%BB%87n-ba-vua/

===

BÀI HỌC GIÁNG SINH

Chào các bạn,

Giáng Sinh thường được xem như là một ngày lễ của Ki tô giáo. Nhưng nếu chúng ta xem đó chỉ là một ngày lễ tôn giáo như thế, thì có lẽ chúng ta sẽ không thấy được bài học Giáng Sinh đối với các hành giả tư duy tích cực.

Bỏ qua các chuyện thần thánh phù phép và chú tâm vào các dữ kiện thuần thúy, Giáng Sinh là mở đầu của một bài học tư duy tích cực lớn nhất mà chúng ta có thể suy ngẫm để tìm ra bí quyết tư duy tích cực.

Câu chuyện giản dị thế này: Ta có một gia đình thợ mộc, sinh ra một cậu bé mà chẳng biết cha là ai. Cậu bé lớn lên theo bố dượng làm nghề thợ mộc. Đến 30 tuổi cậu bé trở thành chàng thợ mộc với một vài tư tưởng triệt để về bình đẳng con người, về tình yêu con người, và về liên hệ giữa con người là thượng đế, và chàng bắt đầu đi lang thang khắp nơi rao giảng tư tưởng của mình. Có được một số môn đệ đi theo, đại đa số là người chài lưới thất học. Chỉ sau 3 năm chàng thanh niên này bị xử tử, vì các lời giảng của chàng làm chói tai các chức sắc và giáo sĩ Do Thái. Các đệ tử bỏ chạy tán loạn.

Nhưng đến 2 ngàn năm sau thì vài tư tưởng căn bản của chàng thợ mộc này chinh phục phần lớn nhân loại.

Làm sao tư tưởng của một người không được học hành nhiều, lại không có nhiều thời gian (chỉ 3 năm đi giảng lang thang), với mới một mớ đệ tử ít học như thế, lại có sức mạnh chinh phục thế giới như thế? Theo lệ thường thì tất cả sẽ biến mất ngay khi chàng thợ mộc bị xử tử, chẳng có gì tồn tại được một ngày, đừng nói là chinh phục gần hết thế giới hai nghìn năm sau.

Tại sao?

Điều gì trong tư tưởng của Giêsu có sức mạnh chinh phục thế giới như thế?

Giêsu không nói gì nhiều, chỉ vài trang giấy là hết chuyện. Và tất cả có thể thu gọn vào: “Điều luật quan trọng nhất là … Yêu Chúa là Thượng đế của chúng ta với tất cả trái tim và tất cả linh hồn và tất cả tâm trí và tất cả sức mạnh của bạn. Điệu luật thứ hai là điều này: ‘Yêu láng giềng của bạn như yêu chính mình’ ”. Mark 12:30-31. Và “Yêu kẻ thù của các bạn và cầu nguyện cho những người bách hại bạn.” (Matt 5:44)

Dù các nhà thần học thích viết tràng giang đại hải bao nhiêu pho sách làm cho mọi người nhức cả đầu, thì các điều giảng dạy của Giêsu chỉ ít ỏi và giản dị có vậy, không hơn không kém. Cho nên sức mạnh của Giêsu không cần phải được khám phá trong các l‎ý giải thần học dài nghìn trang mà chỉ trong câu nói giản dị của Giêsu như thế.

Sức mạnh của Giêsu nằm ở trong lòng tin của những môn đệ Giêsu vào cách sống cực đoan của tình yêu một chiều vô điều kiện: “Yêu Thượng đế và yêu mọi người kể cả kẻ thù của ta.”

Trước đó trong Cựu Ước, thế giới của người Do Thái luôn luôn có hai phe chánh tà—chánh là được Chúa thương, tà là bị tiêu diệt không thương tiếc.

Đây là điều mà Phật gia gọi là tâm phân biệt—phân biệt chánh tà, ta người.

Giêsu dạy đưa tâm thức con người lên một tầng cao hơn, dẹp bỏ tâm phân biệt đó—không còn chánh tà, phe ta phe địch. Yêu tất cả mọi người, kể cả kẻ thù.

Ở đây ta thấy Giêsu gặp Thích ca (ra đời 500 trước đó)—vấn đề của con người là phân biệt, đấu tranh, giết chóc. Và giải pháp cho con người là trưởng thành tâm linh đến một mức cao hơn—vượt quá tầng phân biệt, lên đến tầng tâm không phân biệt, tâm bình đẳng, để thấy tất cả là một, nối kết nhau bằng tình yêu căn bản của con người. Yêu mọi người vô điều kiện. Từ tâm với tất cả mọi người, không phân biệt.

Chính tình yêu vô điều kiện đó, chính tâm không phân biệt đó, là sức mạnh tích cực làm cho Ki tô giáo từ một nhóm người nhỏ, ít học, bị đuổi bắt và bách hại từ khi Giêsu bị xử tử cho đến cả 300 năm, nhưng càng bị bách hại nhóm Ki tô hữu đầu tiên lại càng mạnh mẽ lòng tin, và đến năm 313 được Đại Đế Constantine với Milan Edit tuyên bố Ki tô giáo sẽ không còn bị bách hại, và sự thật là Constanttine biến Ki tô giáo thành quốc giáo cho Đế quốc La Mã !

Cho đến 2000 năm sau, có những thời kỳ Ki tô giáo bị bách hại tại nhiều nơi trên thế giới, hoặc bị lũng đoạn ngay trong hàng lãnh đạo Ki tô giáo để trở thành một lực lượng tôn giáo và chính trị cực kỳ tồi tệ, thì Ki tô giáo vẫn sống còn, nhờ sức mạnh của câu dạy giản dị của Giêsu ngay trong cốt lõi Ki tô giáo.

Cho nên đây là bài học lớn mà các hành giả tư duy tích cực của chúng ta cần nắm vững.

Và điều này thật là quan trọng cho việc phát triển đất nước chúng ta. Cho đến ngày nay, chúng ta có rất nhiều người, hàng ngày phun ra trong bầu khí quyển của chúng ta mọi thứ ngôn ngữ của hận thù, ganh ghét, và chiến tranh. Họ không hiểu sức mạnh chinh phục của tình yêu một chiều, vô điều kiện.

Nhưng các hành giả tư duy tích cực chúng ta phải hiểu sức mạnh của tình yêu không phân biệt.

Và đó là bài học Giáng Sinh thật sự cho chúng ta.

Chúc các bạn một mùa Giáng Sinh yêu thương vô điều kiện.

Mến,

Hoành

https://dotchuoinon.com/2011/12/05/bai-h%E1%BB%8Dc-giang-sinh/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad