https://xuanbichvietnam.net/trangchu/bai-giao-ly-ve-tat-xau-va-nhan-duc-bai-1-dan-nhap-giu-gin-tam-hon/
https://xuanbichvietnam.net/trangchu/bai-giao-ly-ve-tat-xau-va-nhan-duc-bai-2-cuoc-chien-dau-thieng-lieng/
Bài 2: Cuộc chiến đấu thiêng liêng
“Chúng ta hãy nhớ rằng chúng ta luôn bị giằng xé giữa những thái cực trái ngược nhau: sự kiêu ngạo thách thức sự khiêm nhường; hận thù chống lại đức ái; nỗi buồn cản trở niềm vui đích thực của Thánh Thần; sự cứng lòng cự tuyệt lòng thương xót. Người Kitô hữu liên tục bước đi dọc theo những ranh giới phân chia này. Vì vậy, điều quan trọng là phải suy nghĩ về những tật xấu và nhân đức: nó giúp chúng ta đánh bại nền văn hóa hư vô trong đó ranh giới giữa thiện và dữ trở nên mờ nhạt và, đồng thời, nó nhắc nhở chúng ta rằng con người, không giống bất kỳ sinh vật nào khác, luôn có thể vượt lên trên chính mình, mở lòng ra với Thiên Chúa và tiến tới sự thánh thiện“.
Tóm tắt bài giáo lý của Đức Thánh Cha :
Anh chị em thân mến, trong bài giáo lý về các nhân đức và tật xấu đối nghịch với chúng, chúng ta đã thấy rằng đời sống Kitô hữu bao hàm một cuộc chiến đấu liên lỉ để chống lại tội lỗi và lớn lên trong sự thánh thiện. Chúa Giêsu, Đấng vô tội, đã chịu phép rửa của Gioan và bị cám dỗ trong hoang mạc, để dạy chúng ta sự cần thiết của sự tái sinh thiêng liêng, sự hoán cải tâm trí và niềm tin tưởng không ngừng vào lòng thương xót và ân sủng nâng đỡ của Thiên Chúa. Ước gì những suy niệm hàng tuần của chúng ta về các nhân đức và tật xấu giúp chúng ta noi gương Chúa, để lớn lên trong sự khôn ngoan và hiểu biết về chính mình, cũng như phân biệt được điều thiện và điều dữ. Khi chúng ta tiến bộ trong sự hiểu biết và thực hành các nhân đức, xin cho chúng ta cảm nghiệm được niềm vui được gần gũi với Thiên Chúa, nguồn mạch của mọi sự tốt lành, hạnh phúc đích thực và sự viên mãn của cuộc sống vĩnh cửu.
Dưới đây là bài giáo lý của Đức Thánh Cha, ngày 3/1/2024 :
Anh chị em thân mến, chào anh chị em !
Tuần trước, chúng ta đã giới thiệu chủ đề về tật xấu và nhân đức. Nó liên quan đến cuộc chiến đấu thiêng liêng của người Kitô hữu. Quả thật, đời sống thiêng liêng của người Kitô hữu không hề bình yên, bằng phẳng và không có thử thách; trái lại, đời sống Kitô hữu đòi hỏi sự phấn đấu không ngừng: người Kitô hữu phấn đấu để giữ gìn đức tin, làm phong phú thêm các hồng ân đức tin nơi chúng ta. Không phải ngẫu nhiên mà việc xức dầu đầu tiên mà mọi Kitô hữu lãnh nhận trong Bí tích Rửa tội – việc xức dầu dự tòng – lại không có hương thơm nào và loan báo một cách biểu tượng rằng cuộc sống là một cuộc chiến đấu. Trên thực tế, vào thời xa xưa, các đô vật được xức dầu đầy đủ trước khi thi đấu, vừa để làm săn chắc cơ bắp vừa để khiến cơ thể họ khó bị đối thủ nắm bắt. Việc xức dầu cho các dự tòng ngay lập tức làm sáng tỏ rằng người Kitô hữu không miễn khỏi cuộc chiến đấu, người Kitô hữu phải phấn đấu: cuộc sống của họ, giống như của mọi người khác, sẽ phải lao vào đấu trường, bởi vì cuộc sống là một chuỗi những thử thách và cám dỗ.
Một câu nói nổi tiếng của Cha Antôn Cả, tổ phụ vĩ đại đầu tiên của lối sống đan tu, như sau: “Loại bỏ các cám dỗ thì không có ai sẽ được cứu”. Các vị thánh không phải là những người miễn khỏi cám dỗ, nhưng đúng hơn là những người ý thức rõ ràng rằng trong cuộc sống, những cám dỗ của sự dữ xuất hiện nhiều lần, cần phải bị vạch trần và bị cự tuyệt. Tất cả chúng ta đều có kinh nghiệm về điều này, tất cả chúng ta: một ý nghĩ xấu đến với anh chị em, anh chị em cảm thấy muốn làm điều này, hoặc nói xấu người khác… Tất cả chúng ta, tất cả chúng ta đều bị cám dỗ, và chúng ta phải cố gắng không đầu hàng trước những cám dỗ này. Nếu ai trong anh chị em không bị cám dỗ thì, vì đó sẽ là một điều phi thường! Tất cả chúng ta đều có những cám dỗ, và tất cả chúng ta đều phải học cách cư xử trong những hoàn cảnh này.
Có nhiều người tự bào chữa cho mình, tuyên bố rằng họ “ổn thôi” – “Không, tôi ổn, tôi không gặp phải những vấn đề này”. Nhưng không ai trong chúng ta “ổn” cả; nếu ai đó cảm thấy họ ổn, thì họ đang mơ; mỗi người chúng ta đều có nhiều điều phải điều chỉnh, và cũng phải tỉnh thức. Và đôi khi chúng ta đi lãnh Bí tích Hòa Giải và thành tâm nói: “Lạy Cha, con không nhớ, con không biết con có tội gì không…”. Nhưng đây là sự thiếu ý thức về những gì đang xảy ra trong tâm hồn. Tất cả chúng ta đều là tội nhân, tất cả chúng ta. Và một chút xét mình, một chút sáng suốt sẽ tốt cho chúng ta. Nếu không, chúng ta có nguy cơ sống trong bóng tối, vì chúng ta đã quen với bóng tối và không còn biết phân biệt thiện ác. Isaac ở Nineveh đã nói rằng, trong Giáo hội, người biết tội lỗi của mình và than khóc chúng thì cao trọng hơn người làm cho một người chết sống lại. Tất cả chúng ta phải cầu xin Thiên Chúa ban ơn nhận ra mình là những tội nhân đáng thương, cần hoán cải, giữ trong lòng niềm tin tưởng rằng không có tội lỗi nào quá lớn đối với lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa Cha. Đây là bài học đầu tiên Chúa Giêsu dạy chúng ta.
Chúng ta thấy điều đó trong những trang đầu tiên của các Tin Mừng, trước tiên là trong câu chuyện Chúa Giêsu chịu phép rửa trong nước sông Giođan. Đoạn này hàm chứa một điều gì đó đáng bối rối: tại sao Chúa Giêsu lại phục tùng một nghi thức thanh tẩy như vậy? Người là Thiên Chúa, Người thật hoàn hảo! Chúa Giêsu phải ăn năn về tội lỗi nào? Không có! Ngay cả Gioan Tẩy Giả cũng bị sốc, đến mức đoạn văn viết: “Ông Gioan một mực can Người và nói: “Chính tôi mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi!’” (Mt 3,15). Nhưng Chúa Giêsu là một Đấng Mêsia rất khác với cách Gioan đã giới thiệu về Người và người ta tưởng tượng về Người: Người không là hiện thân của Thiên Chúa thịnh nộ và không triệu tập để phán xét, mà trái lại, xếp hàng ngang hàng với các tội nhân. Làm thế nào? Vâng, Chúa Giêsu đồng hành với chúng ta, tất cả chúng ta là những tội nhân. Người không phải là tội nhân, nhưng Người ở giữa chúng ta. Và đây là một điều tuyệt đẹp. “Thưa Cha, con có nhiều tội lỗi!” – “Nhưng Chúa Giêsu ở với bạn: hãy nói về chúng, Người sẽ giúp bạn thoát khỏi điều đó”. Chúa Giêsu không bao giờ để chúng ta cô đơn, không bao giờ! Hãy nghĩ về điều này. “Thưa Cha, con đã phạm những tội nghiêm trọng!” – “Nhưng Chúa Giêsu hiểu bạn và Người đồng hành với bạn: Người hiểu tội lỗi của bạn và Người tha thứ cho bạn”. Đừng bao giờ quên điều này! Trong những lúc tồi tệ nhất, trong những lúc chúng ta sa vào tội lỗi, Chúa Giêsu ở bên cạnh để nâng đỡ chúng ta. Điều này mang lại sự an ủi. Chúng ta không được đánh mất sự xác tín này: Chúa Giêsu ở bên cạnh chúng ta để giúp đỡ chúng ta, bảo vệ chúng ta, thậm chí nâng chúng ta lên sau tội lỗi. “Nhưng thưa Cha, có phải Chúa Giêsu tha thứ mọi thứ không?” – “Mọi thứ. Người đến để tha thứ, để cứu rỗi. Một cách đơn giản, Chúa Giêsu muốn trái tim bạn rộng mở. Người không bao giờ quên tha thứ: chính chúng ta nhiều lần mất khả năng cầu xin sự tha thứ. Chúng ta hãy lấy lại khả năng này để cầu xin sự tha thứ. Mỗi người chúng ta có nhiều điều để xin sự tha thứ: mỗi người chúng ta hãy suy nghĩ về điều đó trong nội tâm và nói về điều đó với Chúa Giêsu hôm nay. Hãy nói với Chúa Giêsu về điều này: “Lạy Chúa, con không biết điều này có đúng hay không, nhưng con tin chắc rằng Chúa sẽ không rời xa con. Con tin chắc rằng Chúa tha thứ cho con. Lạy Chúa, con là một tội nhân, nhưng xin Chúa đừng lìa xa con”. Đây sẽ là một lời cầu nguyện tuyệt vời dâng lên Chúa Giêsu hôm nay: “Lạy Chúa, xin đừng lìa xa con”.
Và ngay sau biến cố chịu phép rửa, các Tin Mừng cho chúng ta biết rằng Chúa Giêsu đã rút vào hoang mạc, nơi Người bị Satan cám dỗ. Trong trường hợp này cũng vậy, chúng ta tự hỏi: Con Thiên Chúa phải trải qua cám dỗ như thế nào? Ở đây cũng vậy, Chúa Giêsu tỏ ra liên đới với bản tính con người yếu đuối của chúng ta và trở thành gương mẫu tuyệt vời của chúng ta: những cơn cám dỗ mà Người phải đối mặt và vượt qua giữa những viên đá khô cằn của hoang mạc là lời dạy đầu tiên mà Ngài ban cho đời sống của chúng ta với tư cách là những môn đệ. Người đã trải nghiệm điều mà chúng ta cũng phải chuẩn bị để đương đầu: cuộc sống được tạo nên bởi những thách thức, thử thách, những ngã rẽ, những quan điểm đối lập, những cám dỗ thầm kín, những tiếng nói trái ngược nhau. Một số tiếng nói thậm chí còn có sức thuyết phục, đến mức Satan cám dỗ Chúa Giêsu bằng cách dùng đến những lời trong Thánh Kinh. Chúng ta phải giữ gìn sự trong sáng nội tâm của mình để chọn con đường thực sự dẫn đến hạnh phúc, và cố gắng không dừng lại trên đường đi.
Chúng ta hãy nhớ rằng chúng ta luôn bị giằng xé giữa những thái cực trái ngược nhau: sự kiêu ngạo thách thức sự khiêm nhường; hận thù chống lại đức ái; nỗi buồn cản trở niềm vui đích thực của Thánh Thần; sự cứng lòng cự tuyệt lòng thương xót. Người Kitô hữu liên tục bước đi dọc theo những ranh giới phân chia này. Vì vậy, điều quan trọng là phải suy nghĩ về những tật xấu và nhân đức: nó giúp chúng ta đánh bại nền văn hóa hư vô trong đó ranh giới giữa thiện và dữ trở nên mờ nhạt và, đồng thời, nó nhắc nhở chúng ta rằng con người, không giống bất kỳ sinh vật nào khác, luôn có thể vượt lên trên chính mình, mở lòng ra với Thiên Chúa và tiến tới sự thánh thiện.
Do đó, cuộc chiến đấu thiêng liêng khiến chúng ta nhìn kỹ vào những tật xấu đang xiềng xích chúng ta và bước đi, với ân sủng của Thiên Chúa, hướng tới những nhân đức có thể phát triển trong chúng ta, mang mùa xuân của Chúa Thánh Thần vào cuộc sống của chúng ta.
———————————–
Tý Linh chuyển ngữ
(nguồn: vatican.va)
https://xuanbichvietnam.net/trangchu/bai-giao-ly-ve-tat-xau-va-nhan-duc-bai-2-cuoc-chien-dau-thieng-lieng/
===
BÀI GIÁO LÝ VỀ TẬT XẤU VÀ NHÂN ĐỨC – BÀI 1. DẪN NHẬP : GIỮ GÌN TÂM HỒN
Written by xbvn on Tháng Mười Hai 27th, 2023. Posted in Lm Võ Xuân Tiến, Nhân bản, Tâm linh, Thế Giới, Tý Linh
Tóm tắt bài giáo lý của Đức Thánh Cha :
Anh chị em thân mến, chúng ta bắt đầu một chu kỳ giáo lý về chủ đề tật xấu và nhân đức. Chúng ta khởi đi từ phần đầu của Thánh Kinh, ở đó trong sách Sáng Thế ký, câu chuyện về Adam và Ava trình bày động thái của sự dữ và cám dỗ. Trong vườn Địa Đàng xuất hiện một nhân vật trở thành biểu tượng của sự cám dỗ: con rắn. Trong cuộc đối thoại với Adam và Eva, con rắn bộc lộ mình là một kẻ khéo léo, tinh quái và giả dối. Adam và Eva không thể cưỡng lại sự cám dỗ của con rắn. Ý tưởng về một vị Thiên Chúa xấu xa, kẻ muốn bắt họ phải phục tùng, đã len lỏi vào tâm trí họ. Họ nghĩ rằng họ sẽ trở nên giống như các vị thần, nhưng họ nhận ra rằng họ trần trụi và sống trong nỗi sợ hãi. Chúng ta đừng bao giờ thảo luận với ma quỷ. Nó có thể ngụy trang sự dữ dưới lớp mặt nạ vô hình của cái thiện. Anh chị em phải là người giữ gìn tâm hồn của mình. Sự thành công của bất kỳ cuộc chiến đấu thiêng liêng nào đều phụ thuộc rất nhiều vào sự khởi đầu của nó: bằng cách luôn canh chừng tâm hồn mình.
Dưới đây là bài giáo lý của Đức Thánh Cha, ngày 27/12/2023 :
Anh chị em thân mến, chào anh chị em !
Hôm nay, tôi muốn giới thiệu một chu kỳ giáo lý – một chu kỳ mới – về chủ đề tật xấu và nhân đức. Và chúng ta có thể bắt đầu ngay từ khởi đầu Thánh Kinh, trong đó Sách Sáng Thế ký, qua trình thuật về ông bà nguyên tổ, trình bày động thái của sự dữ và cám dỗ. Chúng ta hãy xem xét Địa Đàng. Trong bức tranh bình dị được tượng trưng bởi vườn Địa Đàng, xuất hiện một nhân vật sẽ là biểu tượng của sự cám dỗ: con rắn, nhân vật quyến rũ này. Rắn là một loài động vật quỷ quyệt: nó di chuyển chậm rãi, trườn dọc theo mặt đất và đôi khi anh chị em thậm chí không nhận thấy sự hiện diện của nó – nó im lặng – vì nó ngụy trang rất tốt trong môi trường của nó, và trên hết, điều này rất nguy hiểm .
Khi nó bắt đầu trò chuyện với Adam và Eva, nó cho thấy nó cũng là một nhà biện chứng tinh tế. Nó bắt đầu như người ta làm với những lời ngồi lê đôi mách xấu xa, với một câu hỏi ác ý. Nó nói: “Có phải Thiên Chúa đã phán: ‘Các ngươi không được ăn bất kỳ trái cây nào trong vườn không?’” (Stk 3, 1). Cụm từ này sai: trên thực tế, Thiên Chúa đã ban tặng cho người nam và người nữ tất cả hoa quả trong vườn, ngoại trừ hoa quả của một loại cây cụ thể: cây biết thiện và dữ. Sự cấm đoán này không nhằm mục đích cấm con người sử dụng lý trí, như đôi khi bị hiểu sai, mà là thước đo của sự khôn ngoan. Như muốn nói: hãy nhận ra giới hạn của bạn, đừng cảm thấy bạn là ông chủ của mọi thứ, bởi vì kiêu ngạo là khởi đầu của mọi sự dữ. Và vì thế, câu chuyện kể cho chúng ta biết rằng Thiên Chúa đặt ông bà nguyên tổ làm chủ và người bảo vệ công trình tạo dựng, nhưng muốn bảo vệ họ khỏi sự tự phụ toàn năng, biến mình thành chủ nhân của thiện và dữ, đó là một cám dỗ – một cám dỗ tồi tệ, ngay cả bây giờ. Đây là cạm bẫy nguy hiểm nhất đối với trái tim con người.
Như chúng ta biết, Adam và Eva không thể cưỡng lại sự cám dỗ của con rắn. Ý tưởng về một vị Thiên Chúa không tốt lành lắm, muốn bắt họ phải khuất phục, muốn bắt họ phải phục tùng, đã ăn sâu vào tâm trí họ: từ đó mà mọi thứ đều sụp đổ.
Với những trình thuật này, Thánh Kinh giải thích cho chúng ta rằng sự dữ không bắt đầu nơi con người một cách ồn ào, khi một hành động đã được biểu hiện, mà sự dữ bắt đầu sớm hơn nhiều, khi người ta bắt đầu mơ tưởng về nó, nuôi dưỡng nó trong trí tưởng tượng, trong những suy nghĩ, và cuối cùng bị mắc bẫy bởi những cám dỗ của nó. Vụ sát hại Abel không bắt đầu bằng một hòn đá được ném, nhưng bằng mối hận thù mà Cain đã ôm giữ một cách độc ác, biến nó thành một con quái vật trong anh ta. Trong trường hợp này cũng vậy, những lời khuyên của Chúa đều vô giá trị.
Thưa anh chị em, ta không bao giờ được đối thoại với ma quỷ. Không bao giờ! Anh chị em không bao giờ nên tranh luận. Chúa Giêsu không bao giờ đối thoại với ma quỷ; Người đuổi nó ra ngoài. Và khi ở trong hoang địa, với những cơn cám dỗ, Người đã không đáp lại bằng đối thoại; Người chỉ đáp lại bằng những lời của Thánh Kinh, bằng Lời Chúa. Hãy cẩn thận: ma quỷ là kẻ quyến rũ. Đừng bao giờ đối thoại với nó, bởi vì nó thông minh hơn tất cả chúng ta và nó sẽ bắt chúng ta phải trả giá vì điều đó. Khi cám dỗ đến, đừng bao giờ đối thoại. Đóng cửa lại, đóng cửa sổ lại, đóng trái tim lại. Và vì vậy, chúng ta tự bảo vệ mình trước sự quyến rũ này, bởi vì ma quỷ rất tinh ranh và thông minh. Nó cố gắng cám dỗ Chúa Giêsu bằng những câu trích dẫn trong Thánh Kinh! Nó là một nhà thần học vĩ đại ở đó. Với ma quỷ anh chị em không đối thoại. Anh chị em có hiểu điều này không? Hãy cẩn thận. Chúng ta không được trò chuyện với ma quỷ và không được chơi đùa với cám dỗ. Không có đối thoại. Cám dỗ đến, chúng ta đóng cửa lại. Chúng ta giữ gìn tâm hồn của mình.
Và đó là lý do tại sao chúng ta không trò chuyện với ma quỷ. Đây là lời khuyên – hãy giữ gìn tâm hồn – mà chúng ta tìm thấy nơi nhiều tổ phụ, nơi nhiều vị thánh: hãy giữ gìn tâm hồn. Hãy giữ gìn tâm hồn. Và chúng ta phải cầu xin ơn học hỏi để hãy giữ gìn tâm hồn này. Đó là một hình thức khôn ngoan, cách giữ gìn tâm hồn. Xin Chúa giúp đỡ chúng ta [trong] công việc này. Nhưng ai giữ gìn tâm hồn mình là giữ gìn một kho báu. Thưa anh chị em, chúng ta hãy học cách giữ gìn tâm hồn. Cảm ơn anh chị em.
———————————
Tý Linh chuyển ngữ
(nguồn: vatican.va)


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét